Lời mục tử của Đức Thánh Cha Phanxicô

 Lời mục tử của Đức Thánh Cha Phanxicô

Các thánh hiện đang sống trước nhan Thiên Chúa [trên thiên đàng] nhưng vẫn giữ mối liên kết yêu thương và hiệp thông với chúng ta (VH 4). Chúng ta đừng chỉ nghĩ tới những vị đã được tuyên chân phước và tuyên thánh (VH 6). Cha thích chiêm ngưỡng sự thánh thiện trong cuộc sống kiên nhẫn của dân Chúa: nơi những bậc cha mẹ đang nuôi dạy con cái với tình thương bao la, nơi những người nam nữ đang chăm chỉ làm việc để nuôi gia đình, nơi người bệnh tật… Rất thường, đó là sự thánh thiện được thấy nơi những con người sát ngay bên nhà chúng ta, những người sống giữa chúng ta, phản ảnh sự hiện diện của Thiên Chúa. Chúng ta có thể gọi họ là “tầng lớp trung lưu của sự thánh thiện” (VH 7).

Chúng ta không nên nản chí trước những mẫu gương thánh thiện có vẻ như không thể đạt tới được. Có một số chứng từ có thể hữu ích và gợi hứng cho chúng ta, nhưng không phải là để chúng ta sao chép… Điều quan trọng là mỗi tín hữu nhận biết rõ con đường riêng của mình, rút ra được những điều tốt nhất cho chính mình, những hồng ân cá biệt nhất mà Thiên Chúa đã đặt trong lòng mình (x. 1 Cr 12,7), thay vì cố gắng bắt chước cách vô vọng một điều gì đó không dành cho mình. Tất cả chúng ta đều được mời gọi làm nhân chứng, nhưng có nhiều cách thực tế để làm nhân chứng (VH 11).

Ðể nên thánh không cần phải là giám mục, linh mục hay tu sĩ. Chúng ta thường bị cám dỗ để nghĩ rằng sự thánh thiện chỉ dành cho những ai có thể rút lui khỏi công việc bình thường để dành nhiều thời gian cầu nguyện. Không phải thế. Tất cả chúng ta đều được mời gọi nên thánh bằng cách sống đời mình với tình yêu và bằng cách làm chứng trong mọi việc mình làm, ở mọi nơi mình sống. Con được mời gọi sống đời thánh hiến ư? Hãy nên thánh bằng cách sống sự dấn thấn ấy cách thật vui tươi. Con đã kết hôn ư? Hãy nên thánh bằng cách yêu thương và chăm sóc cho chồng hay vợ của con, như Đức Kitô chăm sóc cho Hội Thánh. Con phải làm việc để kiếm sống ư? Hãy nên thánh bằng cách làm việc thật chính trực và chu đáo để phục vụ anh chị em của mình (VH 14).

Một Kitô hữu không thể nghĩ về sứ mạng của mình trong cuộc đời này mà không thấy rằng đó là một nẻo đường để nên thánh, vì “ý muốn của Thiên Chúa là anh em nên thánh” (1 Tx 4,3) (VH 19). Không phải mọi lời vị thánh nói thì đều hoàn toàn phản ảnh Tin Mừng; không phải mọi việc ngài làm thì đều chân thực hay hoàn hảo. Điều mà chúng ta cần chiêm ngắm là trọn cuộc đời của các ngài, toàn bộ hành trình nên thánh của các ngài, một vài phản ảnh nào đó của Chúa Giêsu Kitô (nơi các ngài) sẽ hiện rõ một khi chúng ta nhận biết rõ được ý nghĩa toàn bộ con người của các ngài (VH 22).

Các con cần phải nhìn toàn bộ cuộc đời mình như một sứ vụ. Hãy cố gắng làm điều ấy qua việc lắng nghe Thiên Chúa trong cầu nguyện và qua việc nhận ra các dấu chỉ Ngài đang gửi đến. Hãy luôn hỏi Chúa Thánh Thần xem Chúa Giêsu đang mong đợi điều gì nơi con trong từng giây phút cuộc đời và trong từng quyết định mà con phải thực hiện, để nhận rõ vị trí của nó trong sứ vụ mà con đã lãnh nhận (VH 23). Chúa sẽ làm cho sứ vụ đó được hoàn thành bất chấp những lỗi lầm và vấp ngã của con, miễn là con đừng từ bỏ con đường yêu thương và luôn mở lòng đón nhận ân sủng siêu nhiên của Ngài, ân sủng thanh tẩy và soi sáng (VH 24).

 

 

 

Trích Tông huấn Gaudete et Exsultate (Vui mừng và Hân hoan), 19/03/2018. Các số tham chiếu đến các đoạn trong văn kiện (VH)