32. Việc tầm thường – Đường Hy Vọng

 32. Việc tầm thường – Đường Hy Vọng

Thực hiện cách phi thường những việc tầm thường.

807. Việc nhỏ, lòng nhỏ; việc lớn, lòng lớn; việc lớn, lòng nhỏ; việc nhỏ, lòng lớn. Con hãy thực hành cách sau hết: Trung tín trong việc lớn, dễ; trung tín trong việc nhỏ, khó. Chúa khen kẻ thực hành cách sau này.

808. Theo mắt thế gian, công việc của Ðức Mẹ rất tầm thường: giúp đỡ Bà Isave, lo lắng cho Chúa Giêsu ở máng cỏ, chu toàn bổn phận ở Nazareth, đi chầu lễ ở Jerusalem, chôn cất thánh Giuse, chịu sỉ nhục đau đớn ở Calvariô.
Dưới mắt siêu nhiên, đời Ðức Mẹ phi thường: Mẹ đã làm tất cả những việc ấy vì mến Chúa Giêsu.

809. Ẵm đứa bé là chuyện thường, nhưng được Mẹ ẵm, đối với em bé là hạnh phúc lớn nhất mà em không chịu đổi với bất cứ giá nào.

810. “Bí quyết của đời tôi: chấp nhận tất cả với tâm hồn đơn sơ, có vài tư tưởng tầm thường, nhưng sinh ảnh hưởng sâu rộng” (Gioan XXIII).

811. Không có công việc nào hèn hạ, chỉ có tâm hồn hèn hạ.

812. Với tâm hồn cao cả, việc tầm thường hóa ra cao cả: Ai cho một bát nước lã vì danh Chúa sẽ được thưởng trên Thiên đàng.

813. Muốn được phong thánh, phải chứng minh có “nhân đức anh hùng”. Bền chí làm những việc tầm thường suốt cả cuộc đời vì mến Chúa, hẳn là anh hùng; thánh Têrêsa Hài Ðồng đã làm như thế.

814. Muốn nên thánh, con hãy làm những việc tầm thường, có khi xem ra vô ý nghĩa nhất, nhưng hãy đặt vào đó tất cả niềm mến yêu của con.

815. Tìm việc lớn, khinh việc nhỏ, con sẽ lạc đường hy vọng, vì Chúa hứa cho những ai trung thành trong việc nhỏ, được vào hưởng sự vui mừng của Ngài.

816. Nhìn cây cổ thụ xum xuê, con đừng quên rằng, từng trăm năm trước nó đã khởi sự từ một hạt giống tí ti.

817. Tự nhiên có ai lên đỉnh núi Hy Mã Lạp Sơn được? Tự nhiên có ai lên cung trăng được?
Thử thách, hiểm nguy, tập luyện, chuyên cần mỗi ngày, nhiều ngày mới đạt được đích họ hy vọng.

818. Con bảo đợi lúc nào có thời cơ, con sẽ làm việc vĩ đại; không biết đời con thời cơ sẽ đến mấy lần! Nhưng hãy cướp thời cơ mỗi ngày để thực hiện cách phi thường những việc tầm thường.

819. Thiên hạ mua vé lên đỉnh nhà chọc trời Manhattan, khen ngợi kiến trúc tân kỳ, nhưng mấy ai nhớ đến từng thanh sắt, từng viên sạn, từng hạt cát nhỏ làm nền móng vững chắc cho ngôi nhà ấy.

820. Thử lấy kính hiển vi mà xem: một giọt nước óng ánh hơn kim cương, một con vi trùng ghê tởm rùng mình; đừng khinh những cái nhỏ.

821. Việc nhỏ, nhưng do mồ hôi nước mắt mà quí; việc thường, nhưng do tình yêu tha thiết mà trọng. Người con thảo mặc chiếc áo len cũ rích nhưng không chịu đổi lấy bất cứ áo đắt tiền nào khác, vì mỗi mũi len đối với anh ta là một cử chỉ yêu thương của mẹ.

822. Ngày sống của con là một “chuỗi lời nguyện tin yêu cụ thể hóa trong công tác tầm thường”.

823. Một bản nhạc du dương, một bức họa thần tình, một tấm thảm in đẹp được kết tinh bằng những mũi chỉ, những nét mực, những nốt nhạc đơn sơ, nhưng phải có danh sư nhẫn nại mới sáng tạo ra tác phẩm.

824. Với năm cái bánh và hai con cá của em bé, Chúa đã làm phép lạ nuôi năm ngàn người (x. Mt 14,17). Chúa vẫn toàn năng, nhưng Chúa yêu thương thiện chí của con.

825. Xin nước bà Samari, mượn lừa cỡi vào Jerusalem, mượn thuyền ngồi giảng, mượn phòng lập phép Thánh Thể, nhìn đồng tiền bà góa bỏ vào hòm cúng; được Chúa chiếu cố đến, chủ nhân đâu ngờ việc không đâu mà mình được hân hạnh đến thế! (x. Mt 21,2; Mc 12,43; Ga 4,9)

826. Một việc rất tầm thường mà tạo bầu khí “dễ thở”, bầu khí yêu thương, mà không tốn của, không mất công, không ai thấy. Nguyệt cầu tốt đẹp cách mấy cũngkhông ai sống được vì không có “bầu khí thở được”.

827. Trên đường “dâng hiến”, không có việc gì là tầm thường cả. Một cử chỉ nhỏ nhặt nhất vì kẻ khác là một bước đến tình yêu, do tình yêu, là một sự phát triển con người.

828. Chúng ta không biết Chúa, Mẹ Maria làm gì suốt ba mươi năm âm thầm ở Nagiarét; lên thiên đàng chúng ta sẽ hiểu được phần nào.

829. Chúng ta có thể nghĩ rằng ba mươi năm này đầy yêu thương, thông hiệp, hiệp nhất, mà nhân loại không hiểu thấu vì là mầu nhiệm của Tình Yêu Thiên Chúa.

830. “Ba mươi năm chi xiết nhìn trông. Mấy hồi thầm lặng nói không ra lời”. Giêsu nhìn Giuse, Maria, cha mẹ nhìn Giêsu. Cả nhà nhìn lên Chúa Cha. Ba mươi năm hạnh phúc, bằng những việc tầm thường nhất trong cái nhìn thông hiệp thần linh nhất.

831. “Giá như tôi nói được các thứ tiếng, nhân loại và thiên thần… và giá như tôi được ơn tiên tri và biết mọi sự, nhiệm mầu, toàn cả trí tri; và giá như tôi được tất cả lòng tin , khiến chuyển được đồi núi, mà tôi lại không có lòng mến, thì tôi vẫn l à không! Và giá như tôi đem cả gia cư vốn liếng mà phát chẩn; và giá như tôi nộp mình chịu thiêu mà lại không có lòng mến thì cũng hư không vô ích cho tôi!” (1Cr 13,1-3). Việc con làm không quan hệ, cách con làm mới quan hệ.

832. Có hai đường để sống giây phút hiện tại: Thực hiện ý con hay thực hiện ý Chúa. Con chọn đường nào?

HY. FX. NGUYỄN VĂN THUẬN