2.39 Hội Thánh Anh Giáo là gì?

 2.39 Hội Thánh Anh Giáo là gì?

Vào đầu thế kỷ XVI, vua nước Anh Henry VIII († 1547) (xem hình) không muốn chấp nhận thẩm quyền của giáo hoàng và ông tự xưng đứng đầu Hội Thánh tại Anh. Từ đó bắt đầu Hội Thánh Anh Giáo, hoặc Hội Thánh của nước Anh, mà nữ hoàng vẫn là người đứng đầu.
Ban đầu, vua Henry VIII là một người bảo vệ nhiệt thành của Hội Thánh Công Giáo chống lại những tư tưởng của Luther (xem 2.36). Đức Giáo Hoàng Lêô X ban cho ông danh hiệu “Hậu vệ Đức Tin” (defensorfidei). Nhưng sau đó ông đã thay đổi thái độ đối với Hội Thánh.

 

# Sự gắn kết suốt đời
Henry VIII đã được giáo hoàng cho phép (đặc cách) để kết hôn Catherine xứ Aragon, vợ goá của anh trai nhà vua là Arthur. Khi kết hôn với Arthur, Catherine trở thành chị dâu của vua Henry. Và nếu không được đặc cách, theo giáo luật, hôn nhân giữa người thân là không thể (xem 4.11). Henry muốn có con trai thừa kế, nhưng con trai của Catherine và Henry đều bị chết yểu. Do đó, ông xin Đức Giáo Hoàng Clement VII tuyên bố cuộc hôn nhân của mình với chị dâu là “không thành sự” để có thể kết hôn lần nữa. Theo Đức Giêsu hôn nhân là một sự gắn kết suốt đời, do đó, vua chỉ có thể kết hôn lần nữa trong Hội Thánh nếu hôn ước đã được bãi bỏ (xem 3.43). Bởi vì Henry và Catherine đã từng kết hôn thông qua một đặc cách của giáo hoàng, Đức Thánh Cha không thể làm gì hơn ngoài việc từ chối yêu cầu của vua nước Anh.

# Tự quyết
Henry VIII nắm lấy lời từ chối của Đức Thánh Cha như một lý do để chối bỏ thẩm quyền giáo hoàng. Trong năm 1534, với Quyền Pháp lệnh tối cao, ông tự xưng là lãnh đạo tối cao của Hội Thánh tại Anh. Bây giờ ông có thể tự cho phép mình kết hôn một lần nữa. Tuyệt vọng tìm kiếm con trai nối dõi nên Henry đã kết hôn sáu lần. Những người Công Giáo Anh trung thành với giáo hoàng bị đối xử một cách khắc nghiệt. Điển hình là thánh Tể tướng Thomas More (xem hình) âm thầm phản đối sự đổ vỡ trong mối quan hệ của Henry với giáo hoàng. Do ông không công khai thừa nhận vua là người đứng đầu Hội Thánh, nên ông bị xử tử vì tội phản quốc. Đức giám mục John Fisher và những người vẫn trung thành với giáo hoàng cũng chịu chung số phận.

 

 

# Nữ hoàng Mary Đẫm Máu và nữ hoàng Elizabeth I
Những năm sau đó, Anh Giáo thiên về Tin Lành hơn. Chỉ trong thời gian cầm quyền ngắn ngủi của con gái vua Henry, nữ Hoàng Mary I (1553-1558), nước Anh một lần nữa là nước Công Giáo, tái hiệp thông với giáo hoàng. Bà luôn không tán thành sự đổ vỡ của cha mình với Rôma và sự thiết lập hiến luật Tin Lành của em trai mình là Edward VI († 1553), người kế nhiệm cha mình. Nữ hoàng Mary sau này được gọi là “Mary Đẫm Máu”, vì đàn áp khốc liệt của cô với những người không muốn thề hứa trung thành với Rôma. Kế vị bà là người em cùng cha khác mẹ, nữ hoàng Elizabeth I tái khẳng định Quyền Pháp lệnh tối cao và do đó lại cắt đứt liên lạc với Rôma. Anh Giáo lúc đó hoàn toàn là Tin Lành. Elizabeth mạnh mẽ chống đối người Công Giáo, những người được coi là kẻ phản bội và bị bắt bớ và giết chết cách tàn nhẫn trong suốt triều đại của bà. Đây là lý do tại sao các Đại chủng viện Anh đã được thành lập tại Rôma, Pháp và Tây Ban Nha. Sau khi được huấn luyện ở nước ngoài, những bạn trẻ người Anh này trở về quê hương của họ để làm linh mục với viễn cảnh rằng họ sẽ chết tử đạo vì sự trung thành với Đức Kitô và Hội Thánh. Một số trong họ sau đó đã được phong thánh (xem 4.17).