17. Thanh bần – Đường Hy Vọng

 17. Thanh bần – Đường Hy Vọng

Chúa là gia nghiệp chưa đủ cho con sao?

407. Của cải chôn vùi con, nếu con đội nó lên đầu; của cải làm bệ chân, con nếu con đứng trên nó.

408. “Nghèo trong con ở, nghèo trong áo con mặc, nghèo trong đồ con ăn, nghèo trong đồ con dùng, nghèo trong việc con làm” (Cha Chevrier).

409. Người ít đòi hỏi là người sung sướng, vì thấy mình đầy đủ; người nhiều đòi hỏi là người khổ cực, vì cứ thấy mình thiếu thốn mãi.

410. Nhìn vào con, con thấy thiếu, con cực số một. Nhìn vào anh em con, con thấy bao nhiêu người khốn cực hơn con.

411. Không có của mà tham vẫn chưa phải là thanh bần, có của mà không dính bén vẫn có thể “có lòng khó khăn” thực sự.

412. Đừng rộng rãi với của người, đừng keo kiệt với của mình, đừng phung phí với của chung.

413. Nghèo hèn, nghèo khó, nghèo khổ, nghèo cực, đó là những hậu quả của nghèo nàn trong xã hội. Trong khi nỗ lực thăng tiến con người và xã hội, con có sẵn sàng chấp nhận những hậu quả ấy xảy đến với con vì lòng mến Chúa và anh em không?

414. Dùng của cải cách quảng đại, trọng của cải cách tế nhị, xa của cải cách anh hùng.

Vì không phải của con, chính là của Chúa trao cho con xử dụng.

415. Thinh lặng nhường chỗ tiện nghi hơn, công việc lợi lộc hơn cho kẻ khác, đó là dấu thanh bần chân thành.

416. Con là quản lý của Chúa; Ngài giao nhiều, con giữ nhiều; giao ít, con giữ ít, Ngài thu lại, con bằng lòng, nhưng con chịu trách nhiệm trước mặt Chúa về của cải Ngài giao.

417. Thanh bần ghen ghét, thanh bần chỉ trích, thanh bần uất hận, không phải là thanh bần Phúc Âm.

418. Thế gian không thấy con vâng phục, thế gian không biết con trinh khiết, nhưng thế gian dễ nhận ra con là chứng nhân thanh bần.

419. “Xin Chúa cho con được khó nghèo như Chúa”, thường con hay cầu xin ngược lại!

420. “Hội thánh của người nghèo”, không phải để làm cho dân chúng nghèo mãi, nhưng nỗ lực thăng tiến cuộc đời của dân chúng về mọi phương diện.

421. Có như không có, bán như không bán, mua như không mua, như không có gì cả, mà làm chủ tất cả, không đòi hỏi gì cả, sẵn sàng cho tất cả. Đó là tinh thần thanh bần.

422. Khó nghèo không phải là không có của: đó là thiếu thốn, bần cùng.
Khó nghèo trước tiên là là tập dùng của cho đúng. Một cốc cà-phê, một cốc bia, nhưng cũng là một cốc mồ hôi, một cốc nước mắt, một cốc máu đổi lấy nó.
Một khói thuốc, nhưng cũng là một hơi thở hổn hển của người lao động vô danh.

423. Sự thanh bần thứ nhất là gì? – Là làm việc! Đây là niềm an ủi của con khi hiểu ý nghĩa của nhọc mệt lao tác hàng ngày. Hạnh phúc của con được Chúa nói trong Phúc Âm: “Phúc cho tôi tớ đó, chủ đến mà gặp nó đang làm như thế!” (Lc 12:43).

424. Lúc 15 tuổi, thiếu nữ Clara đến tu viện, Thánh Phanxicô hỏi chị: “Con đến tìm gì ở đây?” – Clara đáp: “Con tìm Thiên Chúa”. Câu trả lời gọn ghẽ và rõ rệt. Đó là tất cả kho tàng của chị. Clara đã nên thánh. Mấy ai biết chọn như chị?

HY. FX. NGUYỄN VĂN THUẬN